Các nhà nghiên cứu Australia nhận thấy 1/4 cá mập và cá đuối sắp sinh con sảy thai khi sa lưới, hé lộ nguy cơ ít được biết tới đối với sự tồn vong của những động vật sinh trưởng chậm này, Guardian hôm 3.11 đưa tin.
Phân tích các trường hợp được ghi nhận về cá mập và cá đuối sảy thai hoặc sinh non sau khi bị bắt cho thấy 24% con cái mang thai ở 88 loài mất con non. Ở vài loài như cá đuối gai độc, tỷ lệ sảy thai khi bị bắt là 85%.
Nghiên cứu công bố trên tạp chí Biological Conservation cũng kiểm tra 40 video quay trực tiếp ca sinh của cá mập và cá đuối đăng trên mạng xã hội và sảy thai ở đa số trường hợp, các video hé lộ hiện tượng sảy thai do tổn thương.
Việc mất con non do sảy thai khi bị bắt là một hiện tượng hầu như chưa được báo cáo, thường xuyên bị nhầm lẫn và chưa được hiểu rõ, nhưng lại gây ảnh hưởng sâu sắc đến quần thể sinh vật và khả năng phục hồi số lượng.
Kye Adams, trưởng nhóm nghiên cứu ở Đại học University of Wollongong, nhấn mạnh các ngư dân câu cá giải trí và nhà khoa học hải dương cần được thông báo về nguy cơ sảy thai khi bắt một con cá mập hoặc cá đuối đang mang thai.
Khoảng 80% cá mập và cá đuối bị ngư dân câu cá giải trí bắt ở Australia được thả xuống nước sau đó nhưng theo Adams, tổn thương khi bị bắt đủ khiến một con cá mập mất con non.
“Chúng tôi khuyến cáo nếu bạn bắt phải một con cá mập hoặc cá đuối mang thai, bạn có thể nhận ra ngay bởi chúng rất béo. Điều tốt nhất mà bạn có thể làm là thả chúng ra ngay mà không kéo chúng lên khỏi mặt nước. Hãy cắt dây câu ở sát miệng chúng nhất và tránh để bản thân bạn bị thương”, Adams nói.
Khoảng 60% cá mập và cá đuối đẻ con non với thời gian mang thai lên tới hai năm. Thời gian mang thai dài kết hợp với tốc độ sảy thai và trưởng thành chậm khiến việc mất con non trở thành mối đe dọa lớn với cả loài. “Chúng cần nhiều con non hết mức có thể. Đối với một số loài như cá kiếm và cá mập thiên thần, sảy thai có thể gây nhiều tổn hại”, Adams cho biết.
Căng thẳng là yếu tố phổ biến nhất trong tất cả các trường hợp sinh con khi bị bắt, nhưng chưa có đủ nghiên cứu để xác định mối liên hệ giữa căng thẳng và tổn thương thân thể.