Trước khi uống nước đựng trong chai nhựa, bạn có thể sẽ thay đổi ý định nếu chai nước đã bị phơi quá lâu dưới trời nắng vì sẽ phát tán một lượng nhỏ hóa chất vào nước uống.
Trời càng nóng thì càng nhiều chất độc trong nhựa có thể bị nhiễm vào thực phẩm và nước uống.
Trước khi uống nước đựng trong chai nhựa, bạn có thể sẽ thay đổi ý định nếu chai nước đã bị phơi quá lâu dưới trời nắng.
Hầu hết các loại đồ nhựa mọi người sử dụng sẽ phát tán một lượng nhỏ hóa chất vào đồ ăn hay nước uống. Khi nhiệt độ tăng cao trong một thời gian dài, các liên kết hóa học trong nhựa sẽ liên tục đứt gãy và các chất hóa học sẽ càng dễ thoát ra.
Theo Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA), lượng hóa chất rò rỉ từ nhựa quá nhỏ để gây các vấn đề về sức khỏe, nhưng các nhà khoa học tập trung tìm hiểu về tác dụng lâu dài của việc sử dụng đồ nhựa cho biết tất cả những liều lượng nhỏ đó có thể tích tụ lại và gây hậu quả khôn lường.
Chai nước dùng một lần
Hầu hết các chai nước bán trong siêu thị được làm từ một loại nhựa gọi là polyethylen terephthalate (PET). Đây là nhựa số 1 và được chấp nhận trong hầu hết các chương trình thu gom tái chế.
Theo báo cáo của Bộ Y tế và Dịch vụ Nhân sinh Hoa Kỳ (NIH), antimony là một chất được dùng để sản xuất đồ nhựa và sẽ gây độc hại khi sử dụng với liều lượng cao. Vào năm 2008, các nhà khoa học ở Đại học Arizona vào năm 2008 đã thực hiện một nghiên cứu tìm hiểu về việc nhiệt độ làm tăng rò rỉ antimony trong chai nhựa PET.
Khi thời tiết ôn hòa, lượng antimony đo được trong nước đóng chai là an toàn. Tuy nhiên, trong những ngày nóng, việc nước bị nhiễm độc sẽ mất ít thời gian hơn. Theo đó, trong các thí nghiệm, mất 38 ngày để các chai nước trong phòng thí nghiệm bị nung tới nhiệt độ 150 độ F (66 độ C) và cho thấy lượng antimony rò rỉ vượt quá khuyến nghị về an toàn. Nhưng trong mùa Hè, một chiếc ôtô dưới trời nắng có thể bị nung đến hơn nhiệt độ đó.
Bà Julia Taylor, một nhà khoa học nghiên cứu về nhựa ở Đại học Missouri cho biết: "Theo quy luật thông thường, nhiệt độ làm phá vỡ các liên kết hóa học trong nhựa, và các chất hóa học có thể bị rò rỉ, chuyển vào trong thức uống."
Đồ đựng có thể tái sử dụng
Các chai nước có thể tái sử dụng hầu hết được làm từ polyetylen mật độ cao (HDPE) hoặc polycarbonate. HDPE phần lớn đều được chấp nhận trong các chương trình tái chế (nhựa số 2), nhưng polycarbonate thì khó để tái chế (nhựa số 7).
Để làm cứng và đánh bóng các chai nước bằng nhựa tái sử dụng, các nhà sản xuất thường sử dụng Bisphenol-A (BPA), một hợp chất bị lên án vì mức độ độc hại. BPA là chất phá hủy tuyến nội tiết, phá vỡ chức năng bình thường của nội tiết tố và gây ra nhiều vấn đề nguy hiểm cho sức khỏe. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra mối liên kết của hợp chất này với bệnh ung thư vú.
Trước tình hình đó, nhiều nhà sản xuất đã đáp ứng cộng đồng bằng cách sản xuất các sản phẩm không chứa BPA. Dù vậy, bà Taylor chia sẻ “không chứa BPA” không có nghĩa là “an toàn.” Bà lưu ý rằng bisphenol-S thường được sử dụng thay thế cho BPA dù nó có cấu trúc và tính chất tương tự BPA.
Chưa có nhiều nghiên cứu tìm hiểu về tác dụng của nhiệt độ cao đối với nước đựng trong các bình chứa bằng nhựa tái chế, nhưng các nghiên cứu đổ nước sôi vào polycarbonate cho thấy BPA bị rò rỉ nhiều hơn.
Bà Taylor kết luận: “Dùng chai thủy tinh để đựng nước luôn tốt hơn chai nhựa. Nếu không, chai nước nhựa cần phải được bọc hoặc để trong túi khi không sử dụng (không tiếp xúc với ánh nắng trực tiếp trong thời gian dài) và không để trong xe ôtô khi nhiệt độ tăng nhanh như ở thời điểm này trong năm”./.