Một nghiên cứu mới về đất có thể giúp điều tra viên tìm kiếm những phần cơ thể còn sót lại, cũng như xác định chúng đã được chôn bao lâu.

Từ nhiều thập niên, các nhà nghiên cứu pháp y tại Cơ sở Nghiên cứu Nhân học của Đại học Tennessee Knoxville, Mỹ, nổi tiếng với biệt danh “Trại xác chết”, đã có các phát hiện nổi bật về những điều diễn ra với cơ thể người chết. Giờ đây, một nhóm nghiên cứu liên ngành gồm các kĩ sư, nhà nghiên cứu về đất và nhà sinh học đã tham gia cùng họ để tìm hiểu xem điều gì diễn ra trong đất phía dưới một xác chết đang phân hủy.

Nghiên cứu với tiêu đề “Các thay đổi về nguyên tố trong đất khi cơ thể người phân hủy” có thể giúp ích cho nhân viên điều tra khi tìm kiếm xác người tại những khu vực hẻo lánh hay có nhiều cây cối, khó tiếp cận.

Đây là một nghiên cứu thuộc dự án lớn hơn về các thay đổi môi trường ở khu vực có xác chết đang phân hủy. Cơ thể chúng ta chứa nhiều dinh dưỡng và các nguyên tố khác hơn so với môi trường xung quanh. Khi phân hủy, những chất này giải phóng ra môi trường, gây thay đổi trong đất và thảm thực vật quanh đó. Hiểu rõ hơn các thay đổi này có thể giúp tìm ra xác chết và ước tính xem nó đã ở đó bao lâu.

Mẫu đất lấy từ dưới thi thể phân hủy. Ảnh: cee.utk.edu
Mẫu đất lấy từ dưới thi thể phân hủy. Ảnh: cee.utk.edu

Ngoài nguyên tố chính đã biết trước đây là cacbon và nitơ, còn có các nguyên tố phổ biến khác là lưu huỳnh, photpho, natri và kali. Khi mô mềm của cơ thể thử nghiệm phân hủy, nhóm nghiên cứu quan sát thấy hàm lượng các nguyên tố này tăng lên trong đất khi chúng được giải phóng ra môi trường, đúng như dự kiến.

Nhưng họ còn thấy nồng độ canxi và magiê cao hơn so với ước lượng từ cơ thể. Mặc dù cơ thể chúng ta chứa canxi và magiê, nhưng đa phần những nguyên tố này nằm trong xương, phải mất nhiều năm hay hàng thập kỷ mới phân hủy. Đất có khả năng liên kết với các các ion tích điện dương như Ca2+ và Mg2+, cho nên họ đưa ra giả thuyết rằng hiện tượng này đến từ sự giải phóng các nguyên tố trực tiếp từ đất.

Họ cũng ngạc nhiên khi thấy một số kim loại vi lượng tăng sau vài tháng, khi các mô mềm đã phân hủy gần hết. Nồng độ này cũng lớn hơn so với đầu vào từ xác chết, và có khả năng là do các chất lỏng tiết ra từ quá trình phân hủy làm đất dần bị axit hóa, độ pH giảm khiến các chất kim loại này bị hòa tan dần từ các phức hợp khoáng chất trong đất.

Phát hiện tổng quát từ nghiên cứu trên có thể đem đến các phương pháp mới trong việc tìm người mất tích hay tìm hiểu xác người đã nằm ở một địa điểm bao lâu. Cơ sở nghiên cứu đã phân tích hàng trăm mẫu đất phía dưới người chết. Những mẫu này được hiến tặng từ những người tình nguyện hiến xác để đóng góp cho sự tiến bộ của ngành nghiên cứu điều tra.

Nghiên cứu được công bố trên tạp chí PLOS One.

Nguồn: