Hiện nay, tỉnh Bắc Giang đã có 683 nhãn hiệu nông sản được Cục Sở hữu trí tuệ cấp văn bằng bảo hộ, trong đó có 1 chỉ dẫn địa lý cho Vải thiều Lục ngạn, 4 nhãn hiệu chứng nhận là Gà đồi Yên Thế, Bưởi Hiệp Hòa, Miến dong Sơn Động và Chè Yên Thế; 41 nhãn hiệu tập thể và 637 nhãn hiệu thông thường.
Theo ông Nguyễn Đức Kiên, giám đốc Sở Khoa học và Công nghệ (KH&CN) Bắc Giang, nhiều nông sản của Bắc Giang không chỉ được bảo hộ ở trong nước mà còn được bảo hộ ở nước ngoài như vải thiều Lục Ngạn được bảo hộ tại 8 quốc gia là: Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, Lào, Campuchia, Mỹ, Australia, Singapore; mỳ Chũ được bảo hộ tại 5 quốc gia là: Nhật Bản, Hàn Quốc, Lào, Thái Lan, Campuchia; mỳ Kế được bảo hộ tại 5 quốc gia: Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Lào, Thái Lan; gà đồi Yên Thế được bảo hộ tại 3 quốc gia là: Lào, Trung Quốc, Singapore.
Khách tham quan thích thú với sản phẩm vải chín sớm của Bắc Giang – sản phẩm được chỉ dẫn địa lý và bảo hộ tại 8 quốc gia. Ảnh: Đoàn Dung
Sau khi được bảo hộ, các sản phẩm có được danh tiếng, việc sản xuất, tiêu thụ thuận lợi hơn. Ví dụ, tổng doanh thu từ vải thiều toàn tỉnh Bắc Giang đạt 3.537 tỷ đồng, giá trị xuất khẩu trung bình đạt 58.000 đồng/kg, kim ngạch xuất khẩu đạt 2.123 tỷ đồng (trên 90 triệu USD). Thị trường xuất khẩu chính là Trung Quốc chiếm 76,5%, bên cạnh đó còn xuất sang các thị trường như Mỹ, Australia, EU, Nhật Bản, Hàn Quốc...
Tuy vậy, ông Nguyễn Đức Kiên cho rằng, việc phát triển các sản phẩm nông sản đã được bảo hộ của Bắc Giang vẫn còn gặp một số hạn chế như: Việc duy trì thương hiệu và nhận diện thương hiệu còn gặp nhiều khó khăn do chưa có phương thức sản xuất chuyên nghiệp; nhận thức của một số người dân, doanh nghiệp và chính quyền còn cổ hủ, thậm chí có nơi còn chưa nhận thức đầy đủ về giá trị của xây dựng và bảo hộ thương hiệu; các sản phẩm được bảo hộ chưa nhiều ở các quốc gia; sản phẩm gà đồi Yên Thế, mỳ Kế, mỳ Chũ chưa được xuất khẩu nhiều để nâng cao giá trị...
Phát biểu tại buổi lễ, Thứ trưởng Trần Văn Tùng đề nghị Sở KH&CN Bắc Giang cũng như các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất áp dụng nguyên tắc sản xuất theo chuỗi: Từ con giống, quy trình canh tác, thu hoạch, bảo quản, chế biến, xây dựng thương hiệu và đưa ra thị trường. Bởi chỉ có như thế mới có thể đưa sản phẩm của tỉnh Bắc Giang nói riêng và các sản phẩm của Việt Nam ra thị trường trong nước và nước ngoài. Sản phẩm khi đáp ứng được nhu cầu của người mua, thì nó sẽ tồn tại và phát triển. “Trên nguyên tắc đó, tôi đề nghị Sở KH&CN Bắc Giang tham mưu, tư vấn cho tỉnh lựa chọn được sản phẩm chủ lực để phát triển, và quan trọng hơn là đưa ra những nhiệm vụ KH&CN để hỗ trợ, tập trung nguồn lực cho sản phẩm đó phát triển bền vững. Nếu địa phương không đủ nguồn lực thì báo cáo, phối hợp với Bộ KH&CN để đưa vào các chương trình (hiện Bộ KH&CN đang quản lý hơn 10 chương trình - pv)” - Thứ trưởng Trần Văn Tùng nói.
Hiện nay, ông Nguyễn Đức Kiên cho biết Sở KH&CN Bắc Giang sẽ đề xuất UBND tỉnh Bắc Giang tiếp tục rà soát các sản phẩm chủ lực, sản phẩm tiềm năng để phát triển nâng cao giá trị. Đồng thời ông Kiên cũng kiến nghị Bộ KH&CN sớm triển khai dự án xây dựng chỉ dẫn địa lý cho sản phẩm sâm nam núi Dành và đề xuất dự án xây dựng chỉ dẫn địa lý cho cam Lục Ngạn; sản xuất phân bón chuyên dùng cho cây vải thiều.